Tản Mạn:
CON NGỰA THÀNH TROY
Phạm Văn Song
Cao Học Sử Học
“Con ngựa thành Troy” không phải là con ngựa bằng xương bằng thịt, cao lớn, “lông đỏ rực như lửa, ngày đi ngàn dặm, trèo non vượt suối dễ dàng như ngựa Xích Thố của Quan Công đời Tam Quốc”. Nó cũng không phải là con ngựa “sắc trắng như là tuyết in” phất phơ chiếc áo “đỏ tựa ráng pha” của người chinh phu trong “Chinh Phụ Ngâm” của Đặng Trần Côn.
Và, nó cũng chẳng phải con “ngựa hồng tuôn bụi buổi xa mơ.” đang “muôn dặm ruổi”, với bóng tình quân của người chinh phụ trong bài “Mòn mõi” của nhà thơ Thanh Tịnh.